Chia sẻ từ anh Phan Đức Trung
Chia sẻ từ anh Phan Đức Trung Nhà Sáng Lập & Cố vấn chiến lược
Hành trình từ chiếc xe đạp cũ đến cánh cửa Cambridge
Câu chuyện của tôi bắt đầu trên những con phố nhỏ của Hà Nội, nơi tôi đạp chiếc xe đạp Liên Xô nặng trịch tới trung tâm tiếng Anh mỗi chiều. Chiếc xe đôi khi xích trượt, nhưng lại chở theo những ước mơ rất lớn của một học sinh lớp 10 – ước mơ được học tập ở nước ngoài, được vươn ra thế giới. Ngày đó, thông tin du học ít ỏi, cũng không có nguời dẫn đường. Nhưng tôi tin rằng, nếu mình kiên trì, con đường dù xa đến đâu cũng sẽ có điểm đến.
Ngày đó, không có mạng xã hội, không có cố vấn du học – chỉ có niềm tin rằng nếu mình kiên trì, con đường dù xa đến đâu cũng sẽ có điểm đến.
Khi cơ hội du học A-level ở Anh tới, tôi đã sẵn sàng. Những ngày đầu ở London là chuỗi ngày bỡ ngỡ: món ăn lạ lẫm, lớp học khác biệt, và cả tư duy “phản biện” mà trước giờ tôi chưa từng quen. Nhưng thay vì lo sợ, tôi coi đó là cơ hội để trưởng thành – để học cách đặt câu hỏi, cách trình bày ý tưởng, và trên hết, cách tin vào chính mình.
Thầy cô ở Anh không chỉ dạy kiến thức, mà còn khơi gợi sự tò mò. Họ không ngại tranh luận với học sinh, không ngại đặt câu hỏi “Tại sao?” và “Điều này có thật sự đúng không?” – điều mà trước đây tôi ít khi dám nghĩ đến. Tôi học cách phản biện, cách trình bày ý tưởng, và quan trọng nhất: học cách không ngừng đặt câu hỏi về thế giới.
Khi nộp hồ sơ Kinh tế vào Đại học Cambridge, tôi chỉ nghĩ đơn giản đây là một thử thách thú vị. Tôi đã cố gắng hết sức – chuẩn bị hồ sơ cẩn thận và ôn luyện phỏng vấn. Ngày nhận thư báo trúng tuyển, tôi đã hét thật to. Không phải vì tôi nghĩ mình giỏi, mà vì tôi biết rằng một đứa trẻ từng đạp xe đi học mỗi ngày ở Hà Nội đã làm được điều tưởng như không thể.
Hôm nay, tôi vẫn tiếp tục học, tiếp tục khám phá. Nhưng tôi mang theo trong tim một mong muốn lớn hơn: giúp các em học sinh ở Việt Nam tin vào chính mình. Đây cũng chính là cảm hứng lớn nhất của tôi với First Edvisor – được trở thành người bạn đồng hành với các bạn học sinh – những người đang bắt đầu hành trình học tập và khám phá thế giới như tôi từng làm.
Tôi muốn nói rằng: bạn không cần phải bắt đầu từ những điều hoàn hảo. Bạn chỉ cần bắt đầu – từ một chuyến xe đạp, từ một ước mơ nhỏ, và từ niềm tin rằng nếu bạn cố gắng mỗi ngày, con đường sẽ mở ra. Hãy tin rằng: ước mơ không có biên giới. Chỉ cần bạn bước đi – dù là bằng chiếc xe đạp cũ – hành trình của bạn đã bắt đầu